Bàng Long Uẩn

Bồ-đề-đạt-ma đến Huệ NăngNgưu Đầu ThiềnNhánh Thanh Nguyên Hành TưNhánh Nam Nhạc Hoài NhượngLâm Tế tôngHoàng Long pháiDương Kì pháiTào Động tôngQuy Ngưỡng tôngVân Môn tôngPháp Nhãn tôngKhông tông pháiThiền sư niCư sĩBàng Cư Sĩ (zh: 龐居士 Páng Jūshì; ja: Hōkoji) (740–808), còn gọi là Bàng Uẩn Cư Sĩ, Bàng Long Uẩn, là cư sĩ Thiền Tông ngộ đạo nổi tiếng thời Đường. Ông là môn đệ của hai vị Thiền sư kiệt xuất đương thời là Thạch Đầu Hi ThiênMã Tổ Đạo Nhất, đồng thời ông cũng là bạn với Thiền sư Đan Hà Thiên Nhiên. Ông được xem như là cư sĩ Duy Ma Cật của Trung Quốc và là minh chứng cho việc những người cư sĩ, phật tử bình thường (không phải người xuất gia) nếu có ý chí tu học cũng có thể đạt đạo và sống một cuộc đời giác ngộ.Những cuộc pháp chiến, đối đáp thiền ngữ với các Thiền sư đương thời và 300 bài kệ Thiền do ông sáng tác đã được ghi chép lại trong quyển Bàng Uẩn Ngữ Lục, đây là một điều khá hiếm vì thông thường các bản ngữ lục chỉ dùng để ghi chép hành trạng, pháp ngữ của các vị Thiền sư nổi tiếng. Các công án Thiền và Thơ Thiền của ông đã gây cảm hứng rất nhiều đến người đời sau.